hoàng thượng thứ tội

Truyện (CaoH - 22+)Hoàng Thượng Thứ Tội - (CaoH - 22+)Hoàng Thượng Thứ Tội trên di động. Vui đọc truyện •Tên Hán Việt: Một lời không hợp liền phác gục •Tác giả: Thư Thư •Thể Hoàng Thượng Thứ Tội Chương 33. Tiến lên một bước. Lời này ngày xưa hắn rất thích nói với nàng. Mỗi lần gọi nàng tiến lên một bước, sau đó cũng không có hành động gì, chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn nàng, ánh mắt tĩnh mịch khó hiểu, khiến da đầu người ta run lên. HOÀNG THƯỢNG THỨ TỘI Tác giả: Thư Thư Thể loại: Cổ đại, H văn, cung đình hầu tước, nữ giả nam trang, viên quan nhỏ - hoàng thượng, #SỦNG_SẮC, ngọt, HE. Độ dài: 63 chương Tạ Lan Viễn và Tạ Thanh Anh là một đôi song sinh long phượng thai Tạ Lan Viễn là huynh trưởng, một thân đầy tài hoa học thức, chỉ tiếc HOÀNG THƯỢNG THỨ TỘI Mục Lục. Đóng [Chương1] Tạ khanh [Chương2] Ôm [Chương3] Ngủ trên long sàn [Chương4] Gần gũi [Chương5] Tạ Lan Viễn [Chương6] Dâm thư H [Chương7] Thăm bệnh [Chương8] Long dương chi hảo. [Chương9] Đọc Truyện Danh Sách Chương Theo Dõi. Có thể nói Hoàng Thượng Thứ Tội của tác giả Thư Thư là một bộ truyện cổ đại vô cùng đặc sắc kể về một vị hoàng đế đã trót động lòng với một nam nhân khiến cả triều đình phải ngỡ ngàng. Từ đây bao nhiêu câu hỏi được đặt ra. contoh kerajinan limbah berbentuk bangun datar dan cara membuatnya. Residents celebrate the 25th anniversary of Hong Kong’s return to Chinese rule last year by waving the national flag at the Tsim Sha Tsui waterfront. Photo Nora Tam Hong Kong’s uniqueness under one country, two systems’ doesn’t contradict patriotism, no need for overcorrection’ top government adviser Exco member Ronny Tong points briefly to removal of sensitive library books, says such actions not necessarily a good thing’ but does not elaborate He stresses China does not need another Shanghai or Shenzhen’ Published 122pm, 4 Jun, 2023 Updated 309pm, 4 Jun, 2023 Residents celebrate the 25th anniversary of Hong Kong’s return to Chinese rule last year by waving the national flag at the Tsim Sha Tsui waterfront. Photo Nora Tam Từ hôm tự mình nghiệm thân cho Tạ Lan Viễn, tính tình quân chủ trẻ tuổi của Đại Dận triều chưa bao giờ nóng nảy đến thế, trình độ buồn vui thất thường, có thể nói là kinh khủng nhất từ xưa đến triều, phàm là thần tử xin tội thay cho Cảnh vương, tất cả đều bị giáng ba cấp, phàm là quan lại bị tố tham ô hối lộ, một khi thẩm tra ra, xử phạt thật hậu cung, động một tý là quơ ngã không biết bao nhiêu đồ cổ, không chỉ khiến phủ nội vụ đau lòng không thôi, còn khiến cung nhân hầu hạ kinh hồn bạt hôm đó, sau khi Tiêu Trần Mạch đập nát vụn một chén ngọc giá trị liên thành, rốt cuộc Lý Mậu Toàn cũng đánh bạo tiến lên hỏi “Hoàng Thượng, nô tài liều chết hỏi một câu, mấy ngày qua tâm trạng ngài không tốt, chung quy là vì chuyện gì thế ạ?”Y vừa dứt lời, Tiêu Trần Mạch lập tức ném ánh mắt lạnh như băng sang.“Lý Mậu Toàn, hôm nay ngươi ăn gan hùm phải không?!”“Nô tài không dám.” Lý Mậu Toàn cuống quýt quỳ xuống, y hối hận vì bản thân nhiều chuyện, song lời đã ra khỏi miệng, cũng chỉ có thể tiếp tục, cho nên y cẩn thận giải thích “Chẳng qua mấy ngày nay nô tài thấy ngài buồn lo, nô tài lo lắng cho sức khỏe của ngài.”Y quỳ trêи nền gạch lạnh toát, đầu cúi thấp không dám thả lỏng, dáng vẻ cút cung tận tụy và trung thành, thấy chết không rõ đây là thủ đoạn y thường dùng, nhưng dù sao cũng là nô tài theo hầu từ nhỏ, Tiêu Trần Mạch hừ lạnh một tiếng rồi lạnh nhạt nói “Đứng lên đi.”Nói xong, hắn âm thầm thở dài trong quá trong ắt không có cá, thân là quân vương, hắn đã hiểu từ lâu, rất nhiều chuyện không phải chỉ đơn giản là màu đen hoặc trắng, chính giữa còn có khu vực màu ngày nay, làm sao hắn không biết có một số việc bản thân hắn xử lý có chút quá qua là, hắn thật sự không thể khống chế nhỏ đến lớn, lần đầu tiên hắn thích một vì người kia là nam tử, cùng giới tính với mình, cho nên hắn đau khổ kiềm chế ba năm, chỉ dám ngắm nhìn từ xa, không dám đến vả lắm hắn mới đến gần một chút, nhưng mà, vừa mới bày tỏ xong tâm ý của mình, đối phương lập tức tránh hắn như rắn khi hắn nản lòng thoái chí, không ngờ lại vô tình gặp người nọ ở ngoài cung, hắn phát hiện thì ra người nọ là nữ tử, không chỉ mây mưa một phen, thậm chí lòng người ta cũng có này khiến hắn mừng như điên, không thể không cảm kϊƈɦ trời kết quả thế nào?Rõ ràng chỉ là một giấc mộng đẹp!Tỉnh mộng, người nọ chỉ có lễ quân thần với hắn như trước, chẳng có nửa phần tình gian còn chuyện nào trào phúng hơn chuyện này?Uổng công hắn là quân chủ Đại Dận, có được giang sơn vạn dặm, thế nhưng ngay cả người mình thích cũng không chiếm tàn nhẫn nhất trêи thế gian, không gì sánh bằng ngỡ như có được, sau lại mất đi lần tỉnh táo lý trí sống suốt hai mươi ba năm, song lúc này đây, hắn thật sự phẫn nộ đến cực điểm, đau lòng đến cực điểm, hắn cảm thấy trái tim tràn ngập bi thương không chỗ phát tiết, bởi vậy mấy ngày nay, hắn mới làm ra những chuyện không giống với tính tình lúc trước.“Lý Mậu Toàn, ngươi đã từng nằm mơ chưa?” Quân chủ trẻ tuổi chán nản hỏi thái giám thân cận của mìnhMơ?Đây là chuyện gì?Dù Lý Mậu Toàn đi theo Tiêu Trần Mạch từ thuở nhỏ, cũng đoán không ra ý hắn là không cần y đoán mò, đối phương đã nói tiếp.“Trẫm thấy một giấc mộng đẹp, trong mộng, Tạ khanh biến thành nữ tử, lông mày như họa, tóc dài như suối, ngực cao ngất, hai chân thon dài, động lòng người không nói sao cho hết, giống như tiên nữ trong cổ văn miêu tả vậy.”Lần này, Lý Mậu Toàn đã ra, bởi vì Tạ đại vậy y cười đáp “Hoàng thượng, ngài là quân chủ của Đại Dận, đứng trêи vạn người, nếu ngài thật lòng yêu thích Tạ đại nhân, vậy thì chỉ lệnh cho ngài ấy thường xuyên vào nội cung là được rồi. Ở tiền triều, chẳng phải thiên tử Đại Chu cũng rất thích sủng thần hay sao? Chuyện này không có gì lớn cả.”Y nói như vậy, đương nhiên Tiêu Trần Mạch cũng nghĩ là sau lần triệu kiến Tạ Lan Viễn đó, mỗi lần nằm mộng hắn đều mơ thấy tình cảnh đêm hôm đó, thức dậy lần nữa, cái ý tưởng này càng mãnh liệt nhưng . . .“Lý Mậu Toàn, ngươi biết không, có những lúc ở trêи người Tạ khanh, dường như Trẫm có thể nhìn thấy hai người.”Những lời này khiến Lý Mậu Toàn sợ hãi kêu nhỏ một tiếng, y vội hỏi “Hoàng thượng, ý người là gì?”Sao lại nhìn ra hai người?Dáng vẻ Tạ đại nhân vẫn luôn như thế mà, y đâu phát hiện có gì Trần Mạch cũng cảm thấy suy nghĩ của mình hoang đường, nhưng mà, những chuyện xảy ra gần đây, có chuyện nào là không hoang đường đâu?Thái độ chợt xa chợt gần của Tạ Lan ràng ngày ấy vô cùng chân móng tay trêи lưng hắn vẫn chưa biến thêm người nọ luôn cố chứng minh mình là nam tử. . .Tất cả tất cả, dường như có bí lần này đến lần khác, Tiêu Trần Mạch như lạc vào mê cung, không nhìn lẽ, người đứng bên ngoài cục diện như Lý Mậu Toàn, ngược lại có thể thấy như thế, Tiêu Trần Mạch nói tiếp “Ngươi còn nhớ hôm chúng ta đến Tạ phủ không? Ngày đó thái độ Tạ Lan Viễn đối với trẫm có chút kỳ lạ, quá cung kính, không tự nhiên, chẳng giống hắn chút nào. Nhưng mà hôm chúng ta gặp chuyện, hắn lại khôi phục như thường, giống dáng vẻ trước mặt trẫm như trước. Có điều lần hắn đến thư phòng trẫm mới đây, lại không giống. Trẫm cũng không biết khác biệt chỗ nào, dường như. . .”“Dường như thế nào ạ?”“Dường như có lúc hắn là nam tử, có lúc lại là nữ tử. Ngươi nói xem, suy nghĩ của trẫm có phải điên rồi không?” Nói xong, hắn cười khổ nhìn Lý Mậu nhiên, nô tài trước mặt chẳng thể hiện chút vui vẻ nào chỉ không cười, sắc mặt y còn hết sức kỳ lạ, có vẻ đang nghĩ đến chuyện gì đó dị thường.“Lý Mậu Toàn,” thấy nô tài kia ngang nhiên thất thần trước mặt hắn, Tiêu Trần Mạch nhíu mày không vui, “Trẫm đang nói chuyện với ngươi đấy.”“Hoàng . . Hoàng thượng . . .” Thật ra không phải Lý Mậu Toàn thất thần, chẳng qua y chỉ sợ hãi vì ý tưởng chợt nảy ra trong đầu mình mà y run run “Ngài xem nữ tử giống Tạ đại nhân, có khi nào là. . .”“Có khi nào là gì? Lý Mậu Toàn, từ lúc nào ngươi nói chuyện ấp a ấp úng thế hả?”Lý Mậu Toàn cười phải y cố ý làm chủ tử sốt ruột, chỉ là suy nghĩ này của y quả thật không thể tưởng tượng mà, lỡ như?Lỡ như. . . Đúng như những gì y phỏng đoán, vậy y chính là công thần rồi, hơn nữa còn phân ưu với chủ vậy, Lý Mậu Toàn hít sâu một hơi, trầm ngâm nói “Nô tài chỉ suy đoán mà thôi. Hoàng thượng, hôm ngài đến Tạ phủ thăm Tạ đại nhân, nô tài đã gặp muội muội Tạ đại nhân trong phủ.”Muội muội Tạ Lan Viễn?Nghe thế, Tiêu Trần Mạch hơi nhíu mày, “Nói tiếp.”“Nhắc tới cũng lạ, muội muội Tạ đại nhân chính là long phượng thai với ngài ấy, bất luận là tướng mạo, hay là thân hình, hai người đều giống nhau như đúc, khác biệt duy nhất ở chỗ, một người là nam tử, một người là tiểu thư mỹ mạo. Ngày ấy suýt chút nữa nô tài đã nhận sai.”Lời y vừa nói chẳng khác nào tiếng sấm cuồn cuộn thét gào đánh vào tai Tiêu Trần Mạch, hắn bỗng đứng phắt dậy, lạnh lùng mắng “Nô tài ngu xuẩn! Sao bây giờ mới nói cho trẫm biết?”“Hoàng thượng,” Lý Mậu Toàn cẩn thận từng li từng tí đáp “Nếu không phải người nói Tạ đại nhân lúc là nam nhân lúc là nữ nhân, với đầu óc ngu xuẩn của nô tài, làm sao có thể nghĩ ra? Dù sao. . . Lúc nô tài nhìn thấy Tạ đại nhân, ngài ấy luôn là nam tử.”Lời này của y không nói toàn bộ, phải nói là, khi chủ tớ hai người gặp Tạ đại nhân, lần nào cũng là nữ giả nam sử, thật sự đúng là muội muội ruột Tạ Lan Viễn giả trang hắn diện thánh, tham nghị triều chính, như vậy, chính là tội khi quân rồi. Theo luật, tru di cửu mà, mấy lời này một nô tài như y không dám tội hay không, suy cho cùng, chẳng phải chỉ dựa vào một câu nói của Hoàng Thượng sao?Y không lên tiếng nữa, Tiêu Trần Mạch lập tức hồi tưởng lại từng lần từng lần tiếp xúc với “Tạ Lan Viễn”.Khó trách, mỗi lần diện thánh nàng đều cách hắn xa như trách, lúc nào nàng cũng sợ hãi hắn vô khách, giấc mộng kia chân thật đến thế.. . .Đã từng cảm nhận được chỗ khác lạ, vậy vạch trần bí mật này là rõ khanh à Tạ khanh, nàng giấu trẫm khổ lắm đúng không?Nếu không trị tội nàng thích đáng, vậy thì quả thật phải xin lỗi nàng!~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~Thắp ba nén nhang cầu phúc cho chị tai qua nạn khỏi. Amen! Chương 57 Sinh hoàng tử Hạ đi thu tới, chớp mắt đã đến tháng mười. Còn một tháng nữa Tạ Thanh Anh sẽ lâm bồn, Tiêu Trần Mạch càng lúc càng bồn chồn. Mấy trăm năm qua, nữ tử chết vì khó sinh nhiều không kể xiết. Tuy có thái ý và Tiết Tử Tô, nhưng Tiêu Trần Mạch vẫn lo lắng ngày đêm không thể ngủ ngon. Thấy hắn ngày càng gầy, Tạ Thanh Anh đau lòng không dứt, có điều bất luận an ủi thế nào, cũng không thể giúp hắn giảm bớt sầu lo. Kỳ thật nàng cũng sợ. Nàng có một biểu tẩu, nghe nói đã chết vì khó sinh. Để lại một nữ nhi, sau này có kế mẫu, cuộc sống cực kỳ không tốt. Nàng tin Tiêu Trần Mạch sẽ không đối xử tệ với con của hai người, nhưng mà, nàng cũng rất sợ bản thân mình gặp chuyện ngoài ý muốn. Nàng sợ chết, càng sợ bỏ lại một mình hắn lẻ loi trơ trọi trên đời. Vì thế, mấy tháng cuối thai kỳ, nàng nghe lời khuyên của Tiết Tử Tô, mỗi ngày nghiêm khắc khống chế ẩm thực, tránh cho thai nhi quá lớn, dẫn đến khó sinh. Đồng thời vào buổi sáng và ban đêm trời mát mẻ, nàng sẽ đi tản bộ trong Ngự hoa viên, tăng cường sức khỏe. Tuy tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, song cuối cùng, vẫn xảy ra sai sót nhỏ. Sáng sớm hôm đó, Tiêu Trần Mạch mới thượng triều được một lát, đột nhiên cung nhân Ngọc Lộ Điện vội vã xông vào Kim Loan Điện, "Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương sắp sinh." "Cái gì?" Tiêu Trần Mạch hoảng hốt đứng dậy khỏi long ỷ, "Chẳng phải còn một tháng nữa sao?" "Nô tỳ cũng không biết, nửa canh giờ trước nương nương bắt đầu đau bụng, phái người mời thái y, thái y nói đã vỡ nước ối rồi ạ." "Sao không báo cho trẫm biết sớm?" Nói xong, Tiêu Trần Mạch nhanh chóng xoay người đi vào hậu điện. Lý Mậu Toàn cũng vội đuổi theo, có điều liếc mắt nhìn các đại thần còn đang đứng nguyên tại chỗ, y đành dừng bước, "Chư vị đại nhân, xin mời về trước, có chuyện quan trọng thì dâng tấu chương." Nói xong, y hấp tấp bước đi. Đợi đến khi người đã đi xa, quần thần cũng lũ lượt rời khỏi điện. Trong đám người, Hộ bộ thị Lang Giang Khiêm nháy mắt ra hiệu với một đại thần gần đó, người nọ lập tức hiểu ý, vội vàng đi đến trước mặt nguyên lão tam triều Vương thái sư, làm ra vẻ vô tình nói "Vương thái sư, Hoàng thượng sủng hạnh Hoàng hậu nương nương, ngay cả tảo triều cũng không phân nặng nhẹ, ngài xem việc này. . ." Viên quan đó vừa nói xong, không ít quan lại gần đó dừng bước, muốn nghe xem Vương thái sư nói như thế nào. Văn võ bá quan trong triều không ai không biết, vị Vương thái sư này từng là thầy dạy tiên hoàng, rồi đến đương kim thánh thượng, có thể nói là vị lão thần rất bảo thủ. Năm đó tiên hoàng chuyên sủng một phi tử, khiến hậu cung ai oán long trời lở đất, ông đã từng dâng tấu chương can gián. Mọi người chờ một lát, Vương thái sư mới vuốt râu, ung dung nói "Hồ đồ! Từ xưa kiêng kỵ sủng thiếp diệt thê, hiện tại triều đình của ta Đế Hậu cầm sắt hòa minh, kiếm điệp tình thâm, quả là đại phúc của Đại Dận, may mắn của bá tánh!" Người nọ hoàn toàn không ngờ sẽ bị Vương thái sư dạy dỗ thẳng mặt như vậy, thấy thời ông ta vô cùng ngượng ngùng. Ông ta cười to chữa cháy "Ngài nói đúng, là hạ quan thiển cận!" Thấy hoàn cảnh khó xử, ông ta nhanh chóng dời đề tài, bầu không khí mới tốt hơn một chút. Đợi mọi người đi xa, phụ tử Tạ thị luôn đi phía sau, mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay sau đó, hai người theo chân thái giám đi về phía hậu cung. Trong chính sảnh Ngọc Lộ Điện, Tiêu Trần Mạch không ngừng đi tới đi lui, sắc mặt âm trầm như giông bão sắp đến. Lý Mậu Toàn muốn khuyên hắn một chút, thế nhưng từ phòng sinh cứ truyền ra tiếng hét, tiếng sau dài hơn tiếng trước, y lại nuốt nước bọt, nuốt mấy lời muốn nói trở vào. "Nương nương, ngài dùng sức, đúng, chính là như vậy, hít sâu ~" "Mang thêm nước ấm tới đây!" "A ~" Dù người ở ngay bên ngoài, thế nhưng tiếng động bên trong không ngừng truyền đến. Thỉnh thoảng còn có cung nữ bê mấy chậu nước nhuốm máu đi qua trước mặt. Tiêu Trần Mạch chưa từng biết, thì ra hắn mắc chứng choáng khi thấy máu như bây giờ. Chỉ cần nhìn từng chậu máu đỏ di động đó, hắn có cảm giác váng đầu hoa mắt, đứng không vững. Tạ Chương và Tạ Lan Viễn cũng hồi hộp, nhưng thấy người Tiêu Trần Mạch đầy mồ hôi, liên tục đi tới đi lui trong sảnh, hai người rất vui mừng. Từ xưa, nữ tử nào sinh con mà không đau, dù là Hoàng hậu là nhất quốc chi mẫu, thì nỗi đau khi sinh con này không ai có thể gánh chịu thay. Cũng may, phu quân nàng thật lòng yêu nàng. "Hoàng thượng," Tạ Chương khuyên nhủ "Hay là ngài về Thừa Quang Điện trước đi? Đến khi hài tử ra đời, thần sẽ lập tức sai người báo tin cho ngài." Dù sao, thân thể hắn đáng giá ngàn vàng, là gốc là rễ của quốc gia. Giờ khắc này, sắc mặt hắn thật sự không tốt lắm. "Không." Tiêu Trần Mạch lắc đầu, quả quyết cự tuyệt "Trẫm không đi đâu cả, trẫm muốn ở cạnh Thanh nhi." Dứt lời, hắn nghe tiếng Tạ Thanh Anh hét càng lúc càng to bên trong, loáng thoáng còn nghe được hai chữ hoàng thượng. Tiêu Trần Mạch lo lắng phát điên, hắn chịu không nổi nữa, phóng nhanh vào nội thất. "Hoàng thượng, ngài không thể vào!" Tạ Chương vội cản lại, thế nhưng Tiêu Trần Mạch đi quá nhanh, mới đó đã không thấy bóng dáng. Mùi máu tanh nồng đậm khắp phòng, cung nhân bận rộn tới lui. Khi thấy hắn, cung nhân chỉ cúi đầu coi như hành lễ rồi tất bật tiếp. "Thanh nhi, trẫm đã đến rồi, trẫm ở đây." Tiêu Trần Mạnh vọt tới trước giường, nắm chặt tay Tạ Thanh Anh. Nếu không tận mắt chứng kiến, hắn không thể nào tin được, mới sáng nay nữ nhân này còn cười ngọt ngào với hắn, đón nhận nụ hôn dịu dàng của hắn. Bây giờ, hai mắt Tạ Thanh Anh nhắm nghiền, tóc mai bị mồ hôi thấm ướt đẫm, bết dính hai bên má, sắc mặt trắng bệch như giấy. Dưới thân nàng, máu đỏ loang lỗ, cực kỳ chói mắt. Vừa nhìn thấy, Tiêu Trần Mạch đã cảm thấy vạn tiễn xuyên tim, toàn thân rét run. Hắn cố nén quay đầu quát thái y "Đã qua hai canh giờ rồi, sao nàng còn chưa sinh?" "Hoàng thượng," Đỗ Nhược lau mồ hôi trán đáp "Cửa cung mở quá nhỏ, đầu hài tử bị kẹt rồi." Nghe xong, Tiêu Trần Mạch gần như phát điên, Tiết Tử Tô bên cạnh vội tiếp lời "Hoàng thượng đừng nóng vội, theo kinh nghiệm của dân nữ, có thể nương nương mang song thai." "Song thai?" Tiêu Trần Mạch khiếp sợ cực điểm. Giờ khắc này, phản ứng đầu tiên của hắn không phải vui sướng, mà là sợ hãi. Sinh một đứa đã cực kỳ khó khăn, bây giờ là song thai, vậy chẳng phải càng nguy hiểm hay sao? "Đúng thế," Tiết Tử Tô gật đầu, "Bụng nương nương lớn hơn các thai phụ bình thường một chút, hơn nữa chính nàng cũng là thai song sinh." Đang lúc nói chuyện, Tạ Thanh Anh bỗng tỉnh lại sau khi được cung nhân lau nước ấm. Thấy Tiêu Trần Mạch chẳng biết xuất hiện từ khi nào, sắc mặt nàng thay đổi, vội hét lên với hắn "Hoàng thượng, chàng mau ra ngoài đi!" "Thanh nhi, nàng cảm thấy thế nào?" "Chàng ra ngoài trước đi." Nàng không muốn hắn nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của mình. Tiết Tử Tô từng nói với nàng, nam nhân trong dân gian sau khi chứng kiến nương tử mình sinh con, sẽ để lại bóng ma trong lòng, thậm chí sợ hãi không làm chuyện phu thê. "Thanh nhi." Tiêu Trần Mạch đau lòng nhìn nàng. Đúng lúc này, Tạ phu nhân vừa ra ngoài không lâu đã trở lại, bà cũng vội khuyên nhủ "Hoàng thượng, ngài ra ngoài trước đi, ngài ở chỗ này, Thanh nhi sẽ khẩn trương." Nghe nhạc mẫu đại nhân nói như vậy, Tiêu Trần Mạch vô cùng bất đắc dĩ, lúc này hắn mới chịu đi ra ngoài. Lòng như lửa đốt chờ bên ngoài đại điện thêm một canh giờ, rốt cuộc, bên trong truyền ra tiếng khóc lanh lảnh của hài nhi. "Sinh rồi!" Nghe được động tĩnh, Tạ Chương và Tạ Lan Viễn đều vui mừng. Còn Tiêu Trần Mạch thì lập tức xông vào phòng sinh một lần nữa. Vừa mới bước vào cửa, hắn đã gặp ma ma đi ra báo tin mừng, phía sau là hai nhũ nương trên tay bế hai hài nhi nằm trong khăn quấn màu vàng sáng. "Chúc mừng Hoàng thượng, nương nương sinh hạ hai hoàng tử!" "Nàng sao rồi?" "Nương nương chỉ mất sức, những mặt khác không đáng lo ạ." "Tốt quá." Thấy long nhan tràn ngập vui mừng, hai nhũ nương đều tiến lên một bước, cho rằng Hoàng thượng muốn xem hai vị hoàng tử. Ai ngờ, hắn chẳng thèm liếc một cái, chạy thẳng vào nội thất. "Thanh nhi ~" ~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~ “Chữ thứ hai cũng sai sao?”“Đương nhiên, chữ thứ hai là chữ Luyến, còn chữ thứ ba là Trần.”Thanh luyến Thanh Anh yêu Tiêu Trần này, trong đầu toàn ý nghĩ xấu xa.“Vậy. . . Hoàng thượng định phạt vi thần thế nào?” Tạ Thanh Anh cắn môi giờ nàng chỉ ước gì gậy thịt hắn hung ác cắm vào, bị hắn va chạm, dùng cách này giảm bớt ngứa ngáy đang lan tràn khắp cơ như có thuật độc tâm, Tiêu Trần Mạch cười nói với nàng “Nàng xoay người lại, đưa lưng về phía trẫm rồi quỳ xuống.”“Hoàng thượng ~” Tạ Thanh Anh đáng thương nhìn hắn.“Tạ khanh dám kháng chỉ?” Hắn nhíu mày liếc xéo nàng.“Thần không dám.”Tạ Thanh Anh cố gắng lết đôi chân đã bủn rủn từ lâu, nàng xoay người sang chỗ khác rồi quỳ phục trêи người nàng vốn đã được cởi ra toàn bộ, chỉ làm đệm lót dưới thân nàng, vì thế trông nàng như chỉ để lộ nửa phút này chuyển vị trí, trong nháy mắt, cả người nàng lộ ra trọn lưng xinh đẹp trắng như tuyết, môиɠ căng tròn vểnh cao, đôi chân dài mảnh khảnh, hiện rõ trước mắt Tiêu Trần Mạch không sót thứ xuyên qua giữa hai chân nàng, có thể trông thấy đôi gò bòng đào trĩu xuống, đầu nhũ đỏ thể đẹp đến thế, khiến huyết mạch người ta sôi trào, thoáng chốc, khí huyết Tiêu Trần Mạch dâng lên, hạ thân nóng vội vàng cởi tiết khố bản thân, sau đó nhặt một tờ giấy tuyên thành rơi trêи mặt đất, còn có nghiên mực không còn thừa lại bao nhiêu, cuối cùng hắn lấy bút lông sói rồi đưa tất cả đến trước mặt Tạ Thanh Anh, “Trẫm phạt nàng, vừa ăn gậy thịt của Trẫm vừa chép một trăm lần mấy chữ vừa nhận sai.”Dứt lời, hắn bỗng thẳng lưng, “Phụt” Cắm gậy thịt vào ɖâʍ huyệt ướt đẫm của nàng.“A ~”Động tác của hắn khiến cả người Tạ Thanh Anh bổ nhào về phía trước, suýt chút nữa đã sắp mặt trêи điều, Tiêu Trần Manh nhanh tay lẹ mắt kéo nàng ôm eo nàng ra lệnh “Mau chép đi!”“A ~ Thần tuân chỉ ~”Thế là Tạ Thanh Anh chấp bút, chấm đầu bút lông sói ngậm no ɖâʍ thủy của nàng vào nghiên mực, sau đó bắt đầu viết chữ.“Thanh luyến Trần” một lần.“Thanh luyến Trần” hai lần.. . .Ban đầu, chữ nàng còn có thể xem như tinh tế, là kiểu chữ khải trâm hoa tiêu nhưng theo động tác đưa đẩy càng lúc càng nhanh phía sau của hắn, dần dà, nàng cầm bút không vững nữa.“A ~ Hoàng thượng ~ Chậm chút ~ A ~ Sâu quá ~”“Tạ khanh, về sau mỗi khi hạ triều, nàng đều ăn gậy thịt lớn của trẫm được không?”“Ưm ~ Hoàng thượng ~ Thần không dám làm nịnh thần mê hoặc chủ ~”“Không dám?” Tiêu Trần Mạch híp mắt, ánh mắt hắn sáng rực nhìn gậy thịt màu tìm đỏ ra ra vào vào trong hoa huyệt ɖâʍ đãng của nàng rồi khàn giọng nói tiếp “Vậy bây giờ khanh đang làm gì?”“A ~ Thần. . . Thần đang luyện chữ ~”“Luyện chữ? Hay là luyện hút gậy thịt?”Tiêu Trần Mạch cười khẽ, ngay sau đó, bỗng dưng hắn nặng nề va chạm, kϊƈɦ thích thẳng lên thịt non mẫn cảm của nàng.“Ưm ~ Hoàng thượng ~ Nhẹ chút ~ ɖâʍ huyệt thần bị ngài đâm nát rồi ~”“Chính là muốn đâm nát nàng, kẻo ngày nào nàng cũng nhớ thương Thẩm đại nhân nào đó, Mộ tướng quân nào đó.”Vừa tưởng tượng ra cảnh Tạ Thanh Anh nằm dưới thân Thẩm Bân, đáy mắt Tiêu Trần Mạch bỗng đục ngầu, động tác cắm nàng cũng càng thêm dùng sức.“Bạch”, “Bạch”, “Bạch”. . .Tiếng va đập thanh thúy đánh lên môиɠ Tạ Thanh Anh, nguồn cơn là từ hai túi ngọc của Tiêu Trần Mạch, chứng tỏ hắn dùng sức cắm mạnh cỡ nào.“A ~ Hoàng thượng, oan cho thần ~ Thần ái mộ Hoàng thượng ~ ɖâʍ huyệt của thần chỉ tình nguyện để Hoàng thượng cắm ~”Động tác ngang ngược của hắn khiến Tạ Thanh Anh trào nước mắt, tay nàng vẫn nắm chặt bút lông sói, thế nhưng trêи giấy tuyên thành, chỉ thấy những đường nét quằn quại, hoặc đậm hoặc nhạt, mực đen và dịch nhờn của nàng hòa cùng một chỗ, làm cho giấy tuyên thành bẩn không chịu nổi.“A. . . ~ Tạ Thanh Anh, nàng là của trẫm, nàng chỉ thuộc về trẫm,” Tiêu Trần Mạch vừa giữ chặt eo nàng vừa đưa tay ra phía trước vuốt ve nhũ thịt nàng, hắn khàn giọng nói tiếp “Nhũ thịt của nàng cũng chỉ có trẫm mới được bóp, tiểu huyệt của nàng chỉ có thể cho trẫm cắm, còn môиɠ nàng chỉ có trẫm được hôn, chỉ có trẫm được đánh.”Nói xong, hắn vung tay đánh mạnh lên cặp môиɠ tròn đang vểnh cao của Tạ Thanh Anh một cái.“A!”Môиɠ nóng rát đau đớn, thoáng chốc nước mắt Tạ Thanh Anh càng chảy ra nhiều mà, không đợi nàng phục hồi, ngay sau đó, Tiêu Trần Mạch lại đánh tiếp.“Chát!”Âm thanh giòn tan vang lên khắp phòng, đặc biệt rõ ràng.“A ~ Hoàng thượng ~”Bởi vì hành động của hắn, Tạ Thanh Anh không tự chủ kẹp chặt hoa huyệt, nhất thời, tầng tầng lớp lớp thịt mềm đua nhau hút chặt gậy thịt Tiêu Trần Mạch.“Tạ khanh, trẫm cắm nàng có sướиɠ hay không?”“Ưm ~ Sướиɠ ~ Hoàng thượng anh minh thần võ ~ Long căn Hoàng thượng cũng là thần vật thế gian ~”“A. . . Huyệt nàng hút trẫm cũng rất sướиɠ ~”Tiêu Trần Mạch ôm eo nàng, chạy nước thoải thể trắng như tuyết của bị chà đạp đến ngâm có bộ quan phục dưới thân thảy khiến hắn đỏ mắt.“A. . . Đâm chết nàng! Đâm chết nàng để nàng không tìm nam nhân khác!”” A a ~ Hoàng thượng ~ Sướиɠ quá ~ Ngài cắm thần thật thoải mái ~”Nơi tư mật hai người dán chặt vào nhau, ɖâʍ thủy tuôn trào nhiều không kể xiết, dọc theo bắp đùi Tạ Thanh Anh, uốn qua đầu gối đang quỳ, chảy lan động tác cắm vào, Tạ Thanh Anh càng ngày càng hưng phấn, cả người bị cuốn vào từng đợt kɧօáϊ cảm cực hạn.“A ~ Hoàng thượng ~ Không được ~ Thần đã tới rồi ~” Nàng khóc lóc thế quỳ sắp hết sức nhục nhã, song cũng mang lại kɧօáϊ cảm mãnh nàng bị hắn giữ chặt, môиɠ bị ép vểnh lên cao, hai chân giang rộng, thuận lợi cho gậy thịt hắn cắm một lần cắm, đều xâm nhập đến tận nhiều lần, hai túi ngọc của hắn suýt chen vào cảm càng nhiều, kϊƈɦ thích muốn phun nước tiểu, hai đùi Tạ Thanh Anh liên tục phát run, nàng khóc lóc xin tha “Ưm ~ Hoàng thượng ~ Xin ngài mau lấy ra ~ Thần chịu không nổi ~”Tiêu Trần Mạch vừa va chạm, vừa liếc nhìn nàng trong lúc dầu sôi lửa bỏng, hắn nhìn thấy hai má nàng đỏ bừng, nước mắt ràn giụa trêи mặt, nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, chứng tỏ đã đến cực thế, hắn cười xấu xa nói với nàng “Tạ khanh làm sao vậy? Muốn tiểu?”“Không ~” Chuyện tế nhị bị hắn đoán trúng, Tạ Thanh Anh phủ nhận theo bản nàng càng phủ nhận, Tiêu Trần Mạch càng chắc đưa tay thăm dò vào giữa hai chân nàng, tìm được tiểu hạch nhô cao, nhẹ nhàng ấn mấy cái. . .“A!”Giống như cửa đập đóng chặt đột nhiên mở ra, trong nháy mắt, cảm giác tê dại từ tiểu hạch lan tràn khắp toàn thân Tạ Thanh Anh, nàng không khỏi co rút, cả người run bần sau đó, một dòng dịch thể trong trẻo phun ra khỏi nơi tư mật nàng, tưới ướt đẫm quan phục nhăn nhúm và giấy tuyên thành trêи mặt không dám tin nhìn dưới thân, sau một lát, đột nhiên nàng nức nở nghẹn ngào, cả người mềm nhũn ngã sắp lên bàn, dùng tay che mắt khóc ngờ nàng không khống chế được!Ngay trước mắt Tiêu Trần thư án hắn phê duyệt tấu Thanh Anh cảm thấy mình không còn mặt mũi gặp ai thiếu nữ xấu hổ đến cực điểm, Tiêu Trần Mạch kéo thân thể nàng lên, để chân nàng ghé lên bàn, sau đó tiếp tục giữ chặt eo nàng, nhanh chóng cắm mấy chục cái, Tiêu Trần Mạch gầm nhẹ một tiếng, bắn ra trong cơ thể nàng, giải phóng tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙, rót vào tiểu huyệt ướt át của định đổi tư thế, nhưng thấy Tạ Thanh Anh cứ mãi cúi đầu, hắn lại không đành lòng, cho nên hắn ôm nàng vào lòng, dịu dàng hỏi han “Nàng khóc cái gì?”“Hức hức ~” Tạ Thanh Anh vùi đầu vào lòng hắn, nước mắt tuôn rơi như mưa, nàng nức nở nói “Hoàng thượng ~ Ta xấu hổ chết mất ~”Thì ra là vì chuyện Trần Mạch cười khẽ, hắn xoa bóp nhũ thịt nàng rồi nói “Chứng tỏ nàng xem xuân cung đồ không kỹ, vừa rồi nàng triều phun, là phản ứng cực hạn trong lúc giao hợp, nữ tử may mắn được trải nghiệm trêи thế gian này ít càng thêm ít.”“Thật không?” Tạ Thanh Anh mở to đôi mắt ngập nước, không dám tin hỏi lại hắn.“Trẫm không nói bậy.”Thấy hắn nghiêm túc, lúc này Tạ Thanh Anh mới ngừng khóc, không xấu hổ như vừa rồi nhưng ngay sau đó, nàng liếc nhìn đống lộn xộn dưới thân, còn có dịch thể loang lổ trêи tấu chương, nàng lại hận không thể tìm một cái lỗ chui quyển tấu chương này, phê duyệt xong phải trả trở về nghĩ đến việc tấu chương dính ɖâʍ thủy của nàng bị các triều thần cầm trêи tay, Tạ Thanh Anh vừa giận vừa thẹn muốn chết.~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~Tôi là ai, và đây là đâu…… Ariana DeBose was hurt by the reaction Picture Stuart Wilson/BAFTA/Getty Images for BAFTAAriana DeBose has reflected on that infamous viral moment at the Baftas and admitted it didn't match up with her original plan. In case you were living under a rock back in February, the 32-year-old Oscar winner caused quite the stir and sparked some criticism on social media for rap which commented on each of the female nominees up for gongs at the event. Now, the West Side Story actress has gone into some detail on that night, admitting that she initially wanted to perform something inspired by Madonna hit Vogue. 'What I initially started out with was much simpler. It was just a list of names, to be honest,' she told Marie Claire, with producers wanting to go for 'something showier'. 'We came up with something that was as far as I was willing to go, and that also met their needs,' she explained, although she has refused to reveal what her conversations were like with producers after the award show. 'Lessons were learned,' she said, later adding 'Every time you step out on a stage, there's a chance it's not going to go well for either you or for the audience for whatever reason. And it seems that that was one of those performances. You win some, you lose some.' The response was split Picture Stuart Wilson/BAFTA/Getty Images for BAFTA She doesn't want to shy away from the 'hurtful' way people spoke about her Picture Kate Green/BAFTA/Getty Images for BAFTAAriana previously admitted she 'had a blast' on the night, but now she's revealed how 'hurtful' the online backlash to her performance was. 'I have found that trying to act as if I don't feel something is not helpful. Pretending it's not happening, not helpful,' she said. She was upset her grandmother had to see the abuse Picture Alan Chapman/Dave Benett/Getty Images'Yes, I performed at the Baftas. Yes, the Internet had a moment about it. Yes, some things were said that I didn't appreciate and that I found very hurtful. 'And yes, eventually the tide turned on the Internet and people found what I saw in it the fun, the joy. But that doesn't mean that along that little journey, I didn't feel my feelings about having the Internet make fun of me for being me and doing what I love to do.' While she did deactivate her Twitter account at the time, Ariana has revealed how she cried 'once' over the whole situation, which came from the harmful abuse being sent her way online. She explained 'I did cry once, but it was because I felt so bad that my grandmother was seeing the really horrible things that were being said that had actually nothing to do with the performance, that were just ripping me apart. 'That's when I cried, because my grandmother loves me, and she doesn't want to read that. Got a story? If you’ve got a celebrity story, video or pictures get in touch with the entertainment team by emailing us celebtips calling 020 3615 2145 or by visiting our Submit Stuff page - we’d love to hear from you. MORE Ariana DeBose is all of us as she struggles to keep calm while meeting Morgan Freeman MORE Ariana DeBose makes light of viral Bafta rap as she returns to stage at Sag Awards 2023

hoàng thượng thứ tội